Swinburne Việt Nam

Chinh phục rừng Nam Cát Tiên: Khi khả năng sinh tồn vượt qua nỗi sợ hãi

Snapseed 74 1

 

Chúng tôi thức dậy ở một nơi đầy xa lạ: Vườn Quốc gia Cát Tiên. 

Sáng 7 giờ tại Nam Cát Tiên, mặt trời đã lên cao và có những áng mây trắng nhẹ lướt qua điểm xuyết trên bầu trời xanh biếc. Vừa thức dậy, bầu không khí trong lành của cây cối xung quanh đã xoa dịu đi bao sự mệt mỏi của chúng tôi sau một đêm lửa trại bùng cháy trước đó. Sau khi ăn sáng tại nhà hàng Cây Dầu, chúng tôi chụp choẹt vài kiểu ảnh kỉ niệm rồi bắt đầu chuyến hành trình khám phá rừng Nam Cát Tiên đầy lí thú.

Chúng tôi lập thành nhóm 8 người và thuê những chiếc xe đạp làm phương tiện để di chuyển. Những vòng xe cứ xoay đều xoay đều và cả đám bắt đầu băng băng tiến vào rừng.

Vừa đặt chân vào rừng, Mẹ thiên nhiên đã đón chúng tôi bằng bóng mát rộng lớn của những cây cổ thụ hàng trăm tuổi. Càng đi sâu, mấy đứa nhóc chúng tôi lại càng “mắt chữ A, mồm chữ O” trước thảm thực vật muôn hình vạn trạng của rừng Nam Cát Tiên. Trong bức tranh đa chiều xanh ngát ấy, chúng tôi như bị thôi miên bởi những thanh âm trong vắt, không chút tạp âm của xe cộ hay máy móc, chỉ có tiếng chim hót ríu rít, tiếng lá lao xao, tiếng côn trùng ẩn mình trong hốc cây kêu rả rích, … Hình như Mẹ thiên nhiên đang cố nhắn nhủ một điều gì đó với những người con xa lạ đến chơi với rừng. Rừng Nam Cát Tiên còn nổi tiếng với mùa bướm bay, tuy nhiên đoạn chúng tôi đi vẫn chưa có, chỉ lác đác vài chú bướm nhiều màu sắc xuất hiện trên đường, đậu lên xe đạp, chốc rồi lại bay đi.

Tham quan Ghềnh Bến Cự

Đi được một đoạn, chúng tôi dừng chân tại Ghềnh Bến Cự. Nó được tạo nên bởi muôn ngàn phiến đá lớn nhỏ làm lòng sông đứt gãy, làn nước duềnh lên vượt qua bờ đá rồi buông xuống lách qua những khe, những phiến, những tảng đá tạo thành dòng thác dữ chảy xiết qua từng ghềnh đá chảy về hạ nguồn, hòa trong sương mù bảng lảng nơi dòng nước khiến khung cảnh nơi đây vừa thơ mộng lại pha chút huyền bí. 

Các bạn sinh viên K4 cùng tạo dáng trước Ghềnh Bến Cự.

Cây gì mà to to thế, xin thưa rằng cây Tung cổ thụ tại Nam Cát Tiên

Từ Ghềnh Bến Cự, chúng tôi đạp xe thêm 1.1km thì bắt gặp một loài cây đại thụ có tên gọi là cây Tung. Cây Tung cổ thụ cao vút trời xanh được cho là ngàn năm tuổi với bộ rễ cực ấn tượng, to bản vươn dài, trồi lên hẳn mặt đất. Ước tính bộ có rễ bề ngang gần 1 m, bề dài hơn 5 m. Những rễ nhỏ khác của cây Tung cũng to ngang ngửa với những cây bình thường khác xung quanh. Có thể nói cây Tung này đặc biệt chỉ thua cây Tung ở ngôi đền Ta Prohm nằm trong quần thể Angkor – Campuchia. Đây cũng là lý do khiến cây Tung này được mệnh danh là “Thằn lằn sấm” ở rừng Nam Cát Tiên.

Cùng thầy cô check-in với cây Tung nổi tiếng của Nam Cát Tiên.

Lũ nhóc nhát gan cùng chinh phục “Thác Trời”

Thăm thú cây Tung xong, chúng tôi lại tiếp tục tìm đường đến thác Trời. Vừa đi vừa quay vlog tíu tít cười nói, chúng tôi chẳng mảy may nghĩ ngợi đến những gì đang chờ đợi trên đường đi. Những đoạn đường bê tông kết thúc cũng là lúc chúng tôi bắt đầu chuyển sang đi trên những con đường đất. Vì trời vừa đổ cơn mưa hôm qua nên con đường lầy lội hẳn, thỉnh thoảng chúng tôi phải dừng lại và dắt xe qua. Mấy đứa chúng tôi dần thấm mệt. Một vài người trong nhóm đạp chậm hơn nên chúng tôi phải dừng lại chờ. Nhưng chẳng ngờ đó lại là một cơ hội tốt để binh đoàn vắt rừng xông ra tấn công đám nhóc gan thỏ đế. Mấy đứa chúng tôi vừa la om sòm, vừa giúp nhau gỡ mấy con vắt ra khỏi chân để lại những vệt máu chảy không cầm được. Lúc này đây, một cuộc tranh cãi nảy lửa đã diễn ra để quyết định cả nhóm nên dừng lại hay đi tiếp. Cuối cùng, để không hoài phí công sức đạp xe, chúng tôi chọn đương đầu với bọn vắt và đi tiếp. Trời trưa dần đứng bóng, những giọt mồ hôi nhễ nhại cũng không thể nào ngăn chúng tôi đạp xe thêm hơn 3,5 km để đến được Thác. Đoạn hành trình tưởng chừng kéo dài vô hạn cuối cùng cũng kết thúc khi tiếng nước réo gọi bên tai. Chúng tôi thở phào, ngồi trên mỏm đá, cho tiếng thác rửa trôi những muộn phiền, những “bụi bặm” vốn đã lắp đầy tâm hồn mình từ bao giờ.

Vẻ đẹp hùng vĩ của Thác Trời – Một trong những biểu tượng của Nam Cát Tiên. (Nguồn: Internet)

Hành trình khám phá rừng vẫn còn dài, vì thời gian không cho phép nên chúng tôi đành quay trở về. Không những không về bằng tay trắng, chúng tôi còn được rừng Nam Cát Tiên tặng một kho báu khổng lồ làm quà. Đó là những kỉ niệm về giây phút đắm mình trong thiên nhiên hùng vĩ, là những bí kíp sinh tồn khi đối diện với những nguy hiểm ngoài kia, là bài học về tình bạn và sự đoàn kết để cùng nhau chinh phục những kì quan thiên nhiên lí thú. 

Chỉ mất không quá 2 ngày, tạm xa công việc, gian phòng chật hẹp, chúng tôi hòa mình với thiên nhiên để cảm nhận những dư vị rất khác của cuộc sống. Tôi lên xe về lại thành phố, gửi lại một lời hẹn với cánh rừng về những chuyến phiêu lưu mới. 

 

Nhân vật trải nghiệm: Ngô Thị Ngọc Hiệp – SV K4 Swinburne Việt Nam

Exit mobile version